Không phải lúc nào thiện nguyện cũng là những chuyến đi dài ngày hay sự kiện quy mô lớn. Với chị Thơm, yêu thương còn hiện diện trong những buổi sáng bất chợt, khi nghe tin một gia đình vừa mất việc, hay thấy một cụ già bán vé số ngồi bên lề đường dưới trời mưa.

Bộ ảnh “Hoạt động thiện nguyện do chính bản thân chị làm” ghi lại những khoảnh khắc như thế: chị đứng bên những bao gạo, trao tận tay từng phần quà cho người lao động nghèo; chị trò chuyện với các cụ già neo đơn, hỏi han về sức khỏe; chị cúi xuống cài lại quai dép cho một bé trai vừa nhận được đôi giày mới.

Điểm chung của tất cả những lần ấy là sự lặng lẽ. Không hẹn trước, không kêu gọi, không rầm rộ. Chị chỉ đơn giản là hành động ngay khi thấy cần, và tự mình lo toàn bộ kinh phí.

Chị Thơm nói:

“Có những lúc tôi nghĩ, nếu chờ đủ điều kiện mới giúp thì sẽ chẳng bao giờ bắt đầu. Yêu thương cần được trao đi ngay khi còn có thể.”

Những người nhận quà từ chị có thể quên khuôn mặt chị theo thời gian, nhưng chắc chắn sẽ nhớ cảm giác được ai đó quan tâm giữa lúc khó khăn nhất. Đó là điều chị mong muốn lan tỏa – một vòng tròn của lòng tốt, tiếp nối từ người này sang người khác.